Hôm trước Halloween, bạn Bee đã giới thiệu với mọi người về bộ phim Supernatural. Và như đã hứa, hôm nay là một ngày đẹp trời, bạn Bee sẽ giới thiệu với mọi người về cặp đôi Destiel – cặp mà ta ship hăng say nhất suốt phim này. Đồng thời cũng sẽ giới thiệu về một vài tập SPN mà ta yêu thích, để mọi người ai thích thì xem nhé.
Ta là ta cay lắm nha? Tại sao mấy cặp khác của phim Anh Mỹ đều nổi ầm ầm ở fandom Việt Nam mà Destiel lại quá ít được nhắc đến. Có lẽ vì Supernatural kén người xem *và một phần là gì nó dài nữa ~* Tóm lại, ta quyết phải xây dựng một series tổng hợp hint cho Destiel và tìm kiếm những người cùng chung chí hướng với mình =))))
Destiel là gì? Destiel là sự kết hợp giữa Dean và Castiel, cặp đôi BL hint ầm ầm của chúng ta, được xưng tụng là canon trong phim, đã được chứng thực là có gian tình 100% =))))
Dean là một trong hai nhân vật chính chính chính nhất của phim, còn Castiel là nhân vật chính hơi hơi phụ của phim. Dean là một thợ săn quái vật, còn Castiel là một thiên thần. Đó là giới thiệu chung, chứ bản chất của hai người bọn họ còn phức tạp hơn nhiều lắm. Để từ từ ta lột từng lớp màn ra cho mọi người xem =))))) *lột từng lớp áo của hai anh*
Warning: Những gì ta chuẩn bị lột ra mang tính spoiler cao, ai muốn giữ lại sự hồi hộp cho mình thì cứ đi xem phim rồi hẵng đọc.
Trước hết, cần phải giới thiệu sơ về bối cảnh từ season 1- 3, trước khi Castiel xuất hiện. Sam và Dean là hai anh em ruột họ Winchester. Bối cảnh gia đình phức tạp, nhiều năm về trước, mẹ của hai người bị một con quái vật mắt vàng giết chết trong khi bà cố bảo vệ Sam lúc cậu vẫn còn là một đứa bé sơ sinh. Ngày mẹ chết, cậu bé Dean 8 tuổi bế đứa em còn nằm nôi của mình chạy ra khỏi căn nhà bốc cháy. Cha của hai người, John Winchester, vì nỗi đau mất vợ từ tay quái vật mà đã trở thành một thợ săn. Ông đi khắp nước Mỹ săn giết quái vật, hằng mong một ngày nào đó có thể tìm được con quái vật mắt vàng đã hại chết vợ ông.
Dean là con trai cả nên đã bị ông buộc phải học bắn súng và săn quái vật từ nhỏ. Suốt quãng thời gian thơ ấu của Dean là săn sóc, bảo bọc cho Sam trong khi người cha bỏ đi biền biệt hết ngày này đến ngày khác, lâu lâu mới chịu về một lần. Sam thì rất bất mãn tuổi thơ và gia đình của mình, cậu cảm thấy cuộc sống của cậu quá bất thường, cậu chán ngấy việc chuyển trường liên tiếp, mất đi bạn bè, thiếu đi tình thương ba mẹ, cuộc sống nguy hiểm cậu phải đối mặt, và cậu hoàn toàn không muốn trở thành một thợ săn như cha mình. Cậu muốn một cuộc sống bình thường, thành công trong sự nghiệp cậu mong muốn, và quan trọng nhất là được sống hạnh phúc bên người cậu yêu là Jessica. Sam là một chàng trai giỏi giang, đẹp mã, thông minh, hấp dẫn, rất được bạn bè yêu mến, lại có một cô bạn gái siêu cấp tuyệt vời, cuộc sống đại học của cậu thật hoàn hảo… nếu như không có sự can thiệp của ông anh cùng với cuộc sống tối tăm kia.
Dean đến tìm Sam, bảo cậu hãy cùng anh đi tìm John, người cha đang hiện thời mất tích của hai người. Sam từ chối, cậu không muốn can hệ gì tới cái cuộc sống ấy nữa, nhưng rồi một lần nữa, bi kịch lặp lại, Jessica bị giết đúng như cái cách mẹ cậu bị giết. Ôm mối thù hận ấy, cậu đã bắt đầu con đường trở thành thợ săn của mình, cùng với người anh trai, rong ruổi khắp nước Mỹ, săn lùng con quái vật đã giết những người quan trọng của cậu, đồng thời cũng bảo vệ những sinh mạng vô tội ngoài kia.
Còn về phần Dean, anh là một trong những nhân vật có số phận ngược ngạo và khổ sở nhất mà Bee từng chứng kiến. Nói chung là thương anh nhất ~~ Trên mặt anh lúc nào cũng khắc sâu chữ M to thế kia thì làm sao mà không yêu thương anh cho được =))) Dean luôn luôn phải trông nom, chăm sóc, bảo vệ Sam, đã thế mà tập nào cũng như tập nấy, bị cậu Sam S cho thê thảm về mặt tinh thần =))))))
Trước khi Castiel xuất hiện, vô số người ship cho cặp Wincest này. Hai anh em nhà ấy có một cái brother complex cực mạnh luôn. Nhưng vì ta đã biết đến Destiel trước nên lòng ta chỉ có Destiel thôi; Dean và Sam với ta chỉ là Brotherhood – một mối tình anh em rất đẹp và sâu sắc, đồng thời cũng lắm quằn quại vô biên. Quan hệ giữa Dean và Sam, ta xếp đồng dạng với Ed và Al của Fullmetal Alchemist, là dạng quan hệ anh em dễ bị fangirl cho vào thể loại huynh đệ văn, nhưng cá nhân ta thì không đồng tình ship họ. Nếu phải ship thì ta thà ship Destiel và RoyEd, một phần là ta không muốn phá vỡ mối tình anh em thân thiết như máu thịt của chính nhau ấy, nếu bị chuyển thành huynh đệ văn thì không hiểu sao ta cảm thấy bản chất tình anh em, tình cảm gia đình ấy bị bóp méo đi. Bọn họ cứ như vậy là đủ với ta rồi, chỉ là anh em của nhau mãi mãi vậy là được rồi. Nói chung là một phần do ta không hảo huynh đệ văn cho lắm. Nhưng với ai thích huynh đệ văn, thì đây là một series cực kỳ cực kỳ lý tưởng để YY (nói thật là nếu đem so lượng hint giữa Destiel và Wincest thì Wincest nhiều hơn, nhưng hint bên nào chất hơn thì chưa biết mèo nào cắn miểu nào đâu). Ngoại trừ cảnh H và cảnh hôn giữa các anh thì cảnh fanservice nào cũng có cả =)))))))))))))
Tóm lại, ta về phe Destiel nên sẽ không đề cập nhiều đến các tình tiết của Wincest.
Quay lại việc tóm tắt cốt truyện, sau một hồi săn quỷ, ở cuối season 2, Sam bị giết chết, Dean đã lập giao ước với một con quỷ để hồi sinh Sam. Điều kiện là một năm sau, Dean sẽ chết và linh hồn anh sẽ bị đày xuống địa ngục. Sau đó họ giết được con quái vật mắt vàng.
Ở season 3, Dean và Sam đã tìm mọi cách để hủy khế ước ấy, nhưng thất bại. Cuối season 3, Dean bị lũ chó địa ngục tới xé xác, anh chết, linh hồn anh bị đày ải xuống địa ngục và bị hành hạ trong suốt 4 tháng ở trần gian = 40 năm dưới địa ngục.
Và rồi season 4 tới… Nơi tình yêu bắt đầu :”>
P.s. Ờm, hơi nhiều ảnh nên load sẽ hơi lâu. Thông cảm a.
Bấm vào ảnh đầu tiên để bắt đầu hành trình đào hint Destiel nhé~
*Hãy dùng 4 phím mũi tên trên bàn phím để di chuyển qua, lại, lên, xuống. Dùng mũi tên đi xuống để đọc thêm thông tin.*
Đây là trong khoảng thời gian Dean ở địa ngục.
Suốt khoảng thời gian ấy, dưới những sự hành hạ kinh khủng nhất, anh đã luôn cầu mong ai đó đến cứu mình.
Đây là tập 1 của season 4, mang tên: ” Lazarus Rising” – “Lazarus hồi sinh” *Lazarus là một nhân vật trong kinh thánh, được đức Jesus hồi sinh sau 4 ngày chết đi. Trong Supernatural, có rất nhiều chi tiết của thánh kinh được sử dụng.
Dean đã sống lại từ cõi chết. Hình ảnh này cũng phần nào dự đoán về mối liên kết sắp tới giữa Dean và một người được Chúa gửi đến cho anh…
Hừ, dấu hôn và mấy thứ dấu khác đều là đồ bỏ. Đây mới gọi là dấu ấn vĩnh viễn không phai nè =)))))))))))
Nắm tay người ta kiểu này là mãi mãi không buông rồi =)))))
Dean đi vào một cửa hàng không người, đột nhiên có một tiếng động đinh tai nhức óc, màn hình TV chạy ì xèo, cửa kính vỡ tứ tung… Lần đầu tiên, người kia muốn nói chuyện với Dean, vì quá gấp rút muốn nói chuyện với anh mà không nghĩ đến giọng nói thật sự của mình có thể làm nhà sập kính vỡ tung tóe =))))
Lần này là khi Dean vào khách sạn. Chuyện cũ tái diễn =)))))) quả nhiên là ấn tượng khó phai. Nếu bà con có ai nghĩ angel voice là rất rất hay thì có lẽ cần phải suy nghĩ lại nha =)))))
Dean chịu hết nổi với kiểu “làm quen” của ai đó nên đã bàn với Bobby *một người như cha của anh và Sam* về việc triệu hồi kẻ đó đến và giết kẻ đó (Well, lúc đó họ nghĩ “ai đó” là quỷ hoặc quái vật a). Làm xong lễ triệu hồi rồi mà vẫn chưa thấy người đến nên Dean hỏi Bobby, “Chú có làm đúng nghi thức không vậy?”
Đúng lúc này, điện xẹt tứ tung, cửa sáng lên, báo hiệu ai đó sắp đến rồi…
Lần đầu tiên gặp mặt mà… nhìn đi! Điện xẹt tung tóe như pháo bông – rực rỡ lấp lánh nha~
Đây gọi là lần đầu sơ ngộ dưới mưa hoa lửa à?
Chỉ còn thiếu mỗi tia sét là chúng ta có tiếng sét ái tình rồi =))))
Oh my angel ~ Chói sáng quá nhìn không ra a~
Thì… kế hoạch ban đầu là bắn trước rồi tính~
Đương nhiên là không xi nhê =))))
“Ngươi là ai?” – Dean hỏi. Well, câu nói muôn thuở để bắt đầu một mối tình. Lần đầu tiên Cẩm Sách của ta gặp mặt cũng là câu này a~
“Tôi là người đã giữ chặt và đưa cậu thoát khỏi chốn địa ngục đày ải.” – Câu nói siêu nổi tiếng của cặp này đây =))))
“Cảm ơn!” – Lời cảm ơn vô cùng thiếu chân thành của Dean =))) Đương nhiên, nói thế thì ai mà tin ngay cho được.
Lời cảm ơn của Dean là đâm thẳng con dao diệt quỷ vào tim người kia, nhưng dĩ nhiên là không có tác dụng. Mới lần đầu gặp mặt mà máu lửa dữ dội quá =)))
“Chúng ta cần nói chuyện, Dean.” – Lại một câu nói vô cùng kinh điển trong một mối quan hệ a =))))
“Chỉ hai chúng ta thôi.” – Đấy, chưa gì đã có gian tình rồi nhé.
“Ngươi là ai?” – Kẻ này không phải người, không phải quỷ, vậy hắn là ai?
Tên anh là “Castiello”, thường gọi là “Castiel”
Hỏi cho chính xác thì “Ngươi là gì?”
“Tôi là một thiên thần của Chúa.” Castiel đáp.
Dean đáp lại, “Cút ngay khỏi đây.”
“Trên đời làm gì có thứ ấy.” Dean trước giờ không tin vào Chúa và thiên thần, đơn giản bời vì khi nhỏ mẹ anh luôn bảo “thiên thần luôn dõi theo và bảo vệ họ” nhưng kết quả mẹ anh bị giết nên Dean không tin nữa… cho đến hôm nay.
Để chứng minh cho Dean tin thì phải để anh tai nghe mắt thấy thôi…
Ôi, đôi cánh thiên thần lộng lẫy, một trong những hình ảnh nổi tiếng nhất của Castiel ~~~
“Thiên thần kiểu quái gì thế này.” Dean bắt đầu thắc mắc và trách Castiel sao lại đốt cháy mắt của Pamela khi bà muốn nhìn thấy Castiel.
Castiel bảo anh đã cảnh báo người phụ nữ đó từ trước là đừng cố lén nhìn hình dáng thật của anh, bởi vì nó là quá mức chịu đựng với sinh vật bình thường, cả giọng nói của anh nữa. Tóm lại là, người thường nhìn thấy thì mù, nghe thấy thì điếc.
“Ý anh là lúc ở cửa hàng trạm xăng và nhà trọ?”
“Cái đó là anh nói chuyện đó hả?”
“Bạn hiền, lần sau làm ơn vặn nhỏ volume chút nha”
Nhìn mặt thương quá cơ =)))) giống cún con làm sai chuyện gì ấy.
Đó là sai lầm của tôi
“Có một vài người có khả năng nhìn nhận được hình dạng và giọng nói thật sự của tôi… Tôi cứ nghĩ cậu là một trong những người ấy.”
“Vậy còn hình dạng hiện tại của anh là cái quái gì thế?”
“Gì chứ… Kế toán viên thu thuế thần thánh chắc?” =)))))))))
“Đây? Đây là… vỏ ngoài thôi.” – Vâng, là một cái vỏ ngoài thích hợp nhất cho anh luôn đó~~~
“Anh đang nhập hồn vào một tên khốn xúi quẩy nào đó sao?”
“Cậu ta là một người một đạo. Thật ra cậu ta đã cầu nguyện cho việc này.” – Tranh thủ nói luôn, một thiên thần muốn nhập hồn vào ai đó thì phải được sự cho phép của chủ nhân thân xác ấy.
“Này, bạn hiền, nói nghe nè, tôi cóc tin những gì bạn nói nhá.”
“Vậy anh thật sự là ai?”
Ớ? Nói thế mà vẫn không tin à?
“Thì tôi đã nói rồi.”
“Phải rồi.”
“Và tại sao một thiên thần lại giải cứu tôi thoát khỏi địa ngục?”
“Chuyện tốt có xảy ra mà Dean.” – Vâng, là chuyện tốt *chùi máu mũi* đây là nơi tình yêu bắt đầu mà…
“Trong kinh nghiệm của tôi thì không có.” – Thật ra cũng có mà… chỉ là rất ít ~ bởi vì anh M quá =)))
“Sao thế Dean? Cậu không nghĩ mình xứng đáng được cứu à?”
“Tại sao anh làm thế?”
“Bởi vì đó là mệnh lệnh của Chúa trời.” – *tưởng tượng* God: “Đi và giải cứu tình yêu của con đi.” =)))))
“Vì chúng tôi có việc cho cậu.” – Và như thế đã kết thúc buổi đầu gặp gỡ của hai người
Một đêm đang ngủ, đột nhiên cảm thấy ai đó đến mà tỉnh dậy…
Không những cảm nhận được người kia mà còn có thể locate vị trí chính xác ngay lập tức luôn =))))))
Cas khen: “Làm rất tốt với những nhân chứng” – Ở đầu tập này, một vài hồn ma của những nhân chứng đã sống dậy và muốn giết chết bọn Dean, nhiệm vụ của họ là gửi những linh hồn ấy quay về.
“Hờ, cám ơn rất nhiều vì sự giúp đỡ thiên thần của anh?” – Dean đá đểu việc lúc ấy Cas không chịu hiện ra giúp mình.
“Anh có biết là tôi suýt chút nữa đã bị moi tim ra khỏi ngực không?!”
“Nhưng chuyện ấy đã không xảy ra.”
“Tôi nghĩ thiên thần lẽ ra là những đấng hộ mệnh mà.” – mọi người luôn nghĩ như thế ~
“Cánh bông bông, vòng hào quang trên đầu các loại…”
“Đọc kinh thánh đi.”
“Thiên thần là những chiến binh của Chúa. Tôi là một chiến sỹ.”
“Thế à? Vậy tại sao anh lại không chiến đấu?”
“Tôi không đến đây để đậu trên vai cậu.”
“Chúng tôi có những việc lớn hơn cần phải lo.”
Sếp của anh ở đâu hả? Nếu thật sự là Chúa có tồn tại thì ông ấy đâu?
Chúa có tồn tại.
“Tôi không tin.” – Cũng như đa phần mọi người trên thế giới này, Dean có cùng một câu hỏi, “Nếu Chúa ở ngoài kia thì tại sao trên đời lại có quá nhiều việc xấu xa và đau khổ?”
Cas nghe vậy chỉ cười
Cas bắt đầu giải thích cho Dean về việc đang xảy ra, “Sự sống dậy của những nhân chứng là một trong 66 ấn phong.”
“Những phong ấn đó đang bị Lilith phá vỡ, và khi cái cuối cùng bị phá vỡ…”
“Lucifer sẽ được phóng thích.” – *Lucifer hay còn gọi là Satan, vẫn thường dính đến con số 6, là thiên thần sa đọa đầu tiên của thiên đường, bị Chúa trừng phạt và đại loại thì hiện đang bị phong ấn lại.
Mặt của Dean rõ ràng là không tin =)))
“Nhưng tôi cứ nghĩ Lucifer chỉ là một câu chuyện mà người ta kể vào trường dạy quỷ vào chủ nhật hàng tuần chứ.”
“Trên đời làm gì có thứ ấy.”
“Ba ngày trước, cậu còn nghĩ là trên đời làm gì có thứ như tôi.”
Mục đích của sự xuất hiện của các thiên thần trên trái đất là “Để ngăn Lucifer.”
“Đó là nguyên do chúng tôi đến đây.”
“Cậu nghĩ quân đội của thiên đường…
“… Chỉ nên lẽo đẽo theo chân cậu thôi à?”
“Cậu nên thể hiện chút tôn trọng với tôi.”
“Tôi đã kéo cậu ra khỏi địa ngục.”
“Tôi có thể ném cậu lại vào đó.”
Cas: “Tôi là người đã giữ chặt lấy cậu”
“Và đưa cậu ra khỏi chốn địa ngục đày ải.”
Lại đang ngủ, gặp ác mộng, vừa thức dậy thì đã nghe ai đó chào, “Xin chào, Dean.”
Nhìn lại…
“Cậu đã mơ về điều gì vậy?” – Cas hỏi. Seriously, không có gì thì mắc mớ gì lại đi hỏi người ta mơ thấy gì nha?
Chẹp chẹp, mới có tập 3 mà đã lên giường với nhau rồi =)))))
“Móe, anh có biết là nhìn người khác ngủ là kinh dị lắm không vậy?”
Hai người đang ở trên cùng một cái giường, thế mà bạn Dean lại hỏi, “Anh muốn gì?” =))))))
“Nghe tôi đây.” Cas nói.
“Cậu phải ngăn nó lại.”
Mỗi khi Cas đưa tay lên trán ai đó, hoặc là chữa lành họ, hoặc là làm họ ngất, hoặc là di chuyển họ đến một nơi khác – không gian và thời gian khác. Lần này, anh đưa Dean quay trở về thời điểm nhiều năm về trước, khi cha và mẹ anh buổi đầu gặp nhau.
Nhìn cái series đi này thôi cũng thấy hint nhé.
=))))) Đấy! Có ai cảm thấy giống ta là nó rất có gian tình không?
“Chuyện này là chuyện gì?” Dean hỏi. Lúc này Dean đã phát hiện mình đang ở thế giới quá khứ và người mà anh vừa gặp lúc nãy chính là cha mình lúc trẻ. Đang trên đường đuổi theo ông thì đột nhiên đụng Cas~~~
“Chuyện này là rật sao?” Dean hỏi – “Rất thật.” Cas đáp
Cas giải thích với Dean rằng thiên thần có khả năng bẻ cong thời gian, mặc dù điều ấy cũng không dễ.
Dean bảo Cas, “Thế thì bẻ ngược lại, hoặc là nói cho tôi biết tôi đang làm cái quái gì ở đây.”
“Tôi đã nói rồi” – Đây là một trong những câu nói Cas nói với Dean nhiều nhất. =))) Lần nào anh cũng nói trước rồi, khổ nỗi những chuyện anh nói đều rất đột ngột và sốc não nên Dean luôn cần anh lặp lại a.
Đây là bệnh của Cas, với những câu hỏi anh không muốn trả lời, hoặc không biết trả lời như thế nào thì anh sẽ biến mất ngay lập tức. Dean hỏi Cas anh phải làm gì, nhưng Cas đã biến mất – “Bộ anh bị dị ứng với những câu trả lời thẳng thắn à? Đồ chết bằm!” *Bạn Dean sử dụng rất nhiều bad word (cả chửi thề lẫn chửi bậy =))), đặc biệt là từ SOB, nên mình phải dịch giảm dịch tránh một chút xíu~
Đây chính là John, cha của Dean và Sam, lúc còn trẻ. Đẹp trai chết đi được ~~ Thảo nào sinh mấy thằng con đẹp thế :”>
Lúc hai cha con gặp nhau hài mà dễ thương lắm =)))
Đây là cha và mẹ của hai cậu lúc trẻ. Ta thích cặp vợ chồng này lắm, cả hai đều rất cool. Tập này kể về quá khứ của hai vợ chồng, mẹ của Dean hóa ra lại là 1 hunter, và lúc này, quái vật mắt vàng đã lên kế hoạch cho Sam và tấn công John, giết chết John, và Mary đã làm như Dean, tức là giao kèo với quỷ để hồi sinh John, với điều kiện là 10 năm sau, quái vật mắt vàng sẽ đến mang Sam đi. Dean đã cố gắng hết sức để ngăn mọi việc, nhưng không thể thay đổi được gì. Và bi kịch sau này vẫn cứ diễn ra.
Dean buồn bã dõi theo cha và mẹ mình trong bất lực vì đã không thể ngăn được bi kịch xảy ra.
Tay ải tay ai kìa~
Đương nhiên là tay Cas rồi :”> Chỉ là một cử chỉ rất rất nhẹ thôi, nhưng ta nghĩ tình cảm giữ họ đã bắt đầu nảy nở từ ấy.
Nhìn cái cách mà họ nhìn nhau ấy. Đó là cảm thông, đó là an ủi, đó là bắt đầu hiểu nhau hơn…
Sự an ủi tốt nhất chính là đây
Sau khi trở về, Dean tự trách bản thân, “Tôi đã không thể ngăn lại bất cứ điều gì.”
“Đừng quá khắc khe với bản thân mình.” Cas nói với Dean.
“Cậu vốn không thể ngăn việc đó lại.”
“Định mệnh không thể thay đổi, Dean.”
“Tất cả mọi con đường đều dẫn tới một đích đến.”
“Vậy tại sao anh lại đưa tôi quay về lúc ấy?”
“Vì sự thật”
“Chúng tôi biết Azazel (quái vật mắt vàng) đã làm gì với em trai cậu.” – Kế hoạch được dành cho Sam chính là dẫn cậu vào con đường trở thành quái vật, well, dạng như quỷ vương vậy ~
“Điều mà chúng tôi không biết là tại sao, đích đến cuối cùng của hắn là gì.” – Và ở season này, Sam đã bắt đầu đi về con đường ma đạo dưới sự dẫn dắn của Ruby, một nữ quái.
Lúc này, Cas chỉ cho Dean thấy là Sam đã lén bỏ đi lúc Dean ngủ say. Dean hỏi Cas, “Sam đâu?”
Và tự nhiên, ta thích cái cách mà Cas trả lời Dean như thế
“Em trai cậu đang hướng xuống một con đường nguy hiểm, Dean.”
“Vậy nên hãy ngăn nó lại.”
“Hoặc chúng tôi sẽ làm điều ấy.”
Từ điểm này trở đi, Dean đã bắt đầu tin vào Cas. Anh vội vã chạy đến nơi Cas chỉ và tìm thấy Sam đang ở cùng một chỗ với Ruby, nhìn thấy Sam đang sử dụng năng lực đặc biệt của mình.
Dean bảo Sam hãy dừng lại, cho dù siêu năng lực hiện giờ của Sam làm cậu mạnh hơn và có thể trục xuất quỷ dễ dàng, không làm hại đến mạng người. Sam bảo không sao đâu. Nhưng Dean đã chon tin Cas hơn là tin Sam: “Nếu những việc em đang làm là tốt lành thì tại sao lại có thiên thần bảo anh phải ngăn em lại?”
“Cas đã nói rằng nếu anh không ngăn em lại…” – Đây chính là lần đầu tiên có người gọi Castiel là Cas, chính là Dean đã đặt biệt danh này cho Cas, rồi sau đó mọi người mới bắt đầu gọi theo ấy. *Nhân tiện nói luôn, người yêu đầu tiên của Dean tên là Cassie. Có ai có suy nghĩ gì không? =))))*
“Anh ta sẽ ngăn em lại.”
Ở tập này, Dean bị mắc phải một căn bệnh cho ma gây nên, triệu chứng bệnh là sợ hãi những thứ xung quanh bởi những ám ảnh quá khứ, kết quả là sẽ chết vì đau tim. Trong những giờ khắc sợ hãi và yếu đuối nhất, Dean đã bám lấy hi vọng cuối cùng là “faith” – Điều mà Cas đã dạy cho anh. Cas đã cho Dean một điều để tin vào.
Tập này Sam vừa đi vào phòng, phát hiện có ai đó thì đã chỉa súng vào Cas.
“Sam! Sam! Khoan đã!” Dean vội vàng ngăn Sam lại. Và điều buồn cười ở đây là, Dean còn chưa vào phòng mà đã cảm nhận được từ trường của Cas mà ngăn Sam lại ngay =)))))
“Đấy là Castiello.”
“Chính là thiên thần mà anh đã nói.”
Cas đã đến và tìm ra túi bùa ếm bên trong bức tường phòng của hai người. Đây là bùa chú nguyền rủa của phù thủy, nó có thể giết chết người khác.
“Rõ ràng là một hoặc cả hai người các cậu đều suýt chết.”
“Cậu — Cả hai cậu cần phải rời khỏi thị trấn này ngay lập tức.” – Đây cũng là một trong những thói quen của Cas, luôn luôn đặt Dean lên đầu, sau đó mới nhớ ra mà thêm Sam hoặc những người khác vào =))))
“Tại sao?”
“Bởi vì chúng tôi chuẩn bị phá hủy nó.”
Tình tình là nếu không tìm được phù thủy kia thì một phong ấn quan trọng sẽ bị phá hủy. Vậy nên Cas được lệnh phải đến phá hủy cả thị trấn. Việc này cũng là một trong các ghi chép của thánh kinh trong cực ước. Đối với Cas, mệnh lệnh từ thiên đường chính là công lý.
Nhưng Dean không tin vào thiên đường. Anh hỏi ngược lại Cas, “Có thể tin chắc chắn như vậy thật tốt nhỉ?”
“Câu nói thử xem, Dean.”
“Khi cha cậu đưa ra mệnh lệnh cho cậu, thì cậu có nghe theo không?” – Sự thật là Dean cũng luôn luôn nghe theo cha của mình, dẫu cho mệnh lệnh đó có khó hiểu và vô lý như thế nào đi nữa. Như Dean đã tin vào cha mình, Cas cũng tin vào thiên đường.
“Xin lỗi các bạn, nhưng kế hoạch đã thay đổi nhé.” – Dean dẫu sao thì cũng không thể chấp nhậnviệc hủy diệt cả thị trấn ngàn người chỉ để giết chết một phù thủy.
“Chúng tôi có thể làm được việc này.”
“Chúng tôi có thể tìm được phù thủy kia.”
“Chúng tôi sẽ ngăn việc ả triệu hồi quỷ.” – Đây là lần đầu tiên Dean thuyết phục Cas, và sự thật chứng minh là từ đó về sau, mỗi lần Dean thuyết phục, Cas đều nghe theo. Không phải là vì Dean giỏi thuyết phục, nói thật là ngoài Cas ra thì Dean chẳng thuyết phục được mấy người, mà là vì Cas luôn “lung lay” khi đứng trước Dean.
“Castiel, tôi sẽ không để bọn…” – Đây là thiên thần đồng hành với Cas lần này, đương nhiên là hắn ta hoàn toàn không tin vào Dean và muốn thực hiện mệnh lệnh kia cho gọn.
“Đủ rồi.” – Cas ra lệnh cho Uriel *mắt vẫn nhìn Dean*
“Tôi khuyên cậu nên rời khỏi đây nhanh lên.” – Cas tuy nói vậy, nhưng câu nói ấy cũng có nghĩa tôi sẽ cho cậu thời gian để làm việc ấy.
Sau đó, Uriel trách Cas sao lại giao việc tìm phù thủy lại cho Dean. Cas trả lời, “cậu ấy có tiềm năng. Có thể cậu ấy sẽ thành công nhiệm vụ ở đây.”
Cuối tập phim ấy, cuối cùng Dean và Sam đã tìm thấy phù thủy, nhưng cả hai lại quá trễ, vậy nên phong ấn ấy vẫn bị phá vỡ. Dean đến ngồi trong một công viên, ngắm nhìn…
Và Cas đột nhiên xuất hiện.
Và đương nhiên là Dean có thể cảm nhận được sự hiện diện của Cas. Nhưng cả hai vẫn im lặng một lúc lâu, cùng nhìn về một hướng,
Cuối cùng Dean lên tiếng trước, “Để tôi đoán nhé,”
“Anh đến để cằn nhằn: ‘tôi đã bảo rồi mà không nghe’ phải không?”
“Không.”
“Tốt, vì tôi cũng không hứng thú với việc ấy.”
“Tôi không đến đây để chỉ trích cậu, Dean.”
“Vậy thì tại sao?” – Xì, đầu heo hả Dean? Người ta muốn nói chuyện với anh chứ còn sao nữa?
“Mệnh lệnh của chúng tôi…”
“Không phải là để ngăn việc triệu hồi Samhain.”
“Mà là làm bất cứ điều gì cậu bảo chúng tôi.”
“Mệnh lệnh của anh là nghe theo mệnh lệnh của tôi.”
“Đó là một bài kiểm tra…”
Dean đùa: “Đó chỉ là một phù thủy…”
“…chứ có phải là Tết Mậu Thân đâu.” – Khụ khụ, “Tết Mậu Thân” là một sự kiện lịch sử máu me cho cả Việt Nam và Mỹ a, hãy tìm hiểu lịch sử để biết thêm thông tin chi tiết.
Ta không biết lời nói đùa của Dean buồn cười chỗ nào, nhưng Cas vẫn cười. *ôm mặt* Dễ thương quá~~
“Nhưng anh biết gì không?” Dean nói, “Dẫu anh có quay ngược thời gian trở lại, tôi vẫn sẽ đưa ra quyết định y hệt như vậy. Tôi không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra…”
“Nhưng điều mà tôi biết là nơi này…”
*Ta thích sự yên bình mà họ mang đến cho nhau những lúc như thế này, cảm giác rất dịu dàng…*
“Những đứa trẻ này, những chiếc xích đu, những tán cây, toàn bộ… vẫn tồn tại nơi này là vì em trai tôi và tôi.”
Cas lắng nghe, không nói…
“Cậu hiểu lầm tôi, Dean.”
“Tôi không phải như cậu nghĩ.” Cas giải thích. *Vâng, bọn họ chính thức bắt đầu vào giai đoạn tìm hiểu nhau.*
“Tôi khi ấy đã cầu nguyện rằng cậu sẽ chọn lựa việc cứu thị trấn này.”
“Những con người này…”
“Họ đều là những tạo hóa của cha tôi.”
Cas tiếp tục nói, “Mặc dù cậu đã ngăn chặn được Samhain, nhưng phong ấn đã vỡ.”
“Và chúng ta lại tiến thêm một bước tới địa ngục trần gian với toàn thể tạo hóa.”
“Và đó không phải chỉ là một cách nói đâu, Dean.”
“Nghĩa đen của nó chính là vậy đấy.”
Và lần đầu tiên, Cas mở lòng mình với Dean, “Tôi sẽ nói một chuyện với cậu…”
“…Nếu cậu hứa là sẽ không kể với bất kỳ ai khác.”
“Được.” – Dean đáp. *Thấy chưa? Rõ ràng là chúng nó đang tìm hiểu nhau mà =))*
“Tôi không phải… ừm…”
“xxxxx, như cậu nói.” – *Khổ quá, bạn Dean tối ngày cứ chửi bậy, làm mình dịch cũng mệt, nói chung là “hammer”=”dick”=”penis” => đại khái là một cách chửi một thằng đàn ông ở Mỹ, đừng dùng bậy bạ vô tội vạ như bạn Dean nhé. Tóm lại ý của Cas là tôi không phải là một thằng khốn như cậu nghĩ.
“Tôi có những câu hỏi. Tôi cũng có những nghi ngờ…”
“Tôi…”
“Tôi không biết điều gì là đúng và điều gì là sai nữa…”
“Tôi cũng không biết là cậu đã thành công hay thất bại ở đây.”
“Nhưng những tháng sắp tới,”
“Cậu sẽ phải đứng trước nhiều chọn lựa hơn nữa.”
Cả Dean và Cas đều hiểu điều đó…
“Tôi không ghen tỵ với gánh nặng trên vai cậu, Dean.”
“Thực sự là không.” – Chỉ có Cas mới thấu hiểu gánh nặng mà Dean đang phải vác trên vai lúc này…
Cái cách mà bọn họ nhìn nhau thật lâu và thật sâu…
Và nhìn xem, trông Dean cô độc biết bao khi Cas rời đi…
Mỗi lần gặp lại nhau…
Là họ lại có eye-sex =)))))))
“Chúng tôi đến là vì Anna. Cô ta phải chết” – Ở tập này lại xuất hiện thêm một thiên thần nữa tên là Anna. Cô ấy là… ờm, bạn tình một đêm của Dean =)))))
Dean bị tấn công…
“Bùm!” Đấy, đây mới gọi là tiếng sét ái tình này =)))))) Sét đương nhiên là do bạn thiên thần nào đó giáng xuống để cứu Dean rồi =))))
“Cái quái gì thế?” Dean cảm thán – Trả lời hộ: “Là tiếng sét ái tình a” =)))))
Cas: “Cho đoán lại đấy.”
“Chuyện gì vừa xảy ra?”
“Cậu và Sam vừa mới cứu được một phong ấn”
“Chúng tôi thì bắt được Alastair” (Chính là con quỷ vừa bị sét đánh đấy =)))*)
“Dean, đây là một thắng lợi!”
Đại khái là Dean lại trách Cas sao không ra giúp một tay. Cas bảo bới vì chỗ đó có bùa chống thiên thần nên vào không được, rồi quay sang nói với Dean, “Chứ cậu nghĩ vì sao tôi lại tuyển chọn cậu và Sam lúc đầu hả?”
“Người gọi cậu không phải là Bobby bạn cậu đâu, Dean.”
“Người nói cho Sam biết về phong ấn cũng không phải là Bobby.”
“Là anh sao?”
“Nếu anh cần chúng tôi giúp đỡ thì mắc gì lại không hỏi hả?”
“Bởi vì mỗi lần tôi nhờ chuyện gì…”
“Cậu dường như đều làm ngược lại.” – Cas nói, và Dean câm nín. Không còn gì chối cãi =)))
Tập này tên là “Cái chết cũng có ngày nghỉ”, nơi một thị trấn mà không có ai chết trong 10 ngày liền, bởi vì các thần chết bị truy sát. Vậy nên có những người tốt bị giết, lẽ ra đã chết nhưng lại không chết. Thế mà bây giờ họ đã giải quyết xong vấn đề nên mọi thứ phải trở lại như cũ, tức là những người kia phải chết. Dean cảm thấy bất mãn và hỏi Cas không thể làm vài ngoại lệ cho họ sao? Họ là người tốt mà. Nhưng Cas không đồng ý.
“Tất cả mọi thứ đều có nguyên do của nó.” Cas trả lời – Và bản thân Bee cũng luôn tin như thế.
“Nhưng anh đã tạo ra ngoại lệ cho tôi mà.”
“Cậu thì khác.” – Cas trả lời.
“Chúng tôi hiện đang nắm giữ Alastair.” – Cas và Uriel đến tìm Dean. – Nói đến tình hình hiện tại một chút, các thiên thần đang bị giết chết bởi một kẻ giấu mặt và Cas đang tìm kẻ đó. Và Alastair là một đầu mối quan trọng.
“Tuyệt, Vậy thì hắn ta sẽ có thể nói ra tên của kẻ làm việc ấy.” – Dean nói.
“Nhưng hắn lại không chịu mở miệng.” Cas đáp.
“Dean…” Cas lên tiếng.
“Cậu là hi vọng tốt nhất của chúng tôi.” – Cas nói.
“Không.” Dean từ chối.
“Tuyệt đối không.”
“Anh không thể bảo tôi làm việc này, Cas. Không phải việc này.” Dean khẩn cầu.
Cas không muốn bắt Dean làm việc này, nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh. Họ phải tìm ra kẻ đã giết các thiên thần.
Mặc dù Dean từ chối, nhưng anh vẫn bị Uriel ép đưa đến chỗ của Alastair. “Hắn đã bị trói lại hoàn toàn rồi.” – Cas nói.
“Các người rất mạnh và có thể bắt tôi làm bất cứ gì, tôi biết.” – Dean nói với Uriel.
“Nhưng anh không thể buộc tôi làm việc này.” – Dean quay sang Cas.
“Việc nhờ cậy này là quá đáng.” – Cas tiếp lời.
“Tôi biết.”
“Nhưng chúng tôi buộc phải nhờ cậu.”
Dean thoáng suy nghĩ.
Quay sang Uriel, nói: ” Tôi muốn nói chuyện với riêng Cas.”
Mặt Cas nhìn thật ngây thơ =))))
Mặt Uriel kiểu như: “Ô~”
Sau đó là, “A~~ Ra là chúng nó có gian tình~”
“Tôi nghĩ tôi sẽ đi tìm…”
“Khải huyền.”
Mặt Dean kiểu như: “Cám ơn.”
“À, nhớ tiện thể mua Donut về cho bọn này nữa nhé.”
Thấy bạn Uriel lại chơi trò dịch chuyển tức thời, Dean nói với Cas, “Anh với bọn họ nếu không đi bộ đủ thì béo phục phịch cho coi.”
Well, bạn Dean nói đùa nhưng bạn Cas không cười =)))))
“Anh biết không, tôi bắt đầu nghĩ là…”
“Cái tên đó có khiếu hài hước hơn anh đấy.” – Dean nhận xét.
Cas nghiêm túc đáp, “Uriel là người hài hước nhất trong toàn quân đội trên ấy.”
“Ai cũng nói vậy hết.”
Dean câm nín…
“Chuyện gì xảy ra vậy, Cas?” – Dean hỏi.
?
“Từ khi nào mà Uriel tiếm quyền kiểm soát anh như thế?”
“Cấp trên đã bắt đầu nghi ngờ về sự đồng cảm của tôi.”
“Sự đồng cảm?”
“Tôi đang trở nên quá gần gũi với người mà tôi chịu trách nhiệm.” – Cas trả lời.
“Cậu.”
*sốc*
“Họ thấy tôi bắt đầu thể hiện tình cảm của mình, cánh cửa dẫn đến sự nghi ngờ.” – Cas tiếp tục.
“Việc này có thể ảnh hưởng đến sự xét đoán của tôi.”
“Anh không muốn tôi làm việc này đâu. Tin tôi đi.” Dean quay đi.
“Muốn ư? Không.”
“Nhưng họ bảo tôi là chúng tôi rất cần việc này.”
“Anh bảo tôi phải mở cánh cửa đó ra và làm việc đó ư?”
“Anh sẽ không thích cái thứ bước ra khỏi đấy đâu.”
“Có lẽ chẳng ích gì…” – Cas đau đớn nhìn Dean.
“Nhưng nếu có thể, tôi sẽ làm bất cứ điều gì để cậu không phải làm việc này.”
Và Dean đã chấp nhận bước qua cánh cửa đó…
Vì cas…
Cas đứng ngoài chờ, lắng nghe tiếng gào thét bên trong của Alastair.
Cas thật sự không muốn Dean phải làm việc này.
Và bùm, chị Anna, người tình một đêm của Dean xuất hiện, hỏi Cas, “Tại sao cậu lại để Dean làm việc này?”
“Hãy ngăn cậu ấy lại đi, Cas, làm ơn.” Anna nói.
Anna biến mất, để lại một mình Cas trong phòng, tiếp tục lắng nghe và chờ đợi.
Đương nhiên, việc Dean đang làm là tra tấn Alastair để lấy thông tin về kẻ giết chết thiên thần. Và trong khoản thời gian 40 năm ở địa ngục, Dean đã liên tục bị tùng xẻo, tra tấn suốt 30 năm đầu. Trong 30 năm đầu, Alastair đã không ngừng tra tấn và đồng thời đề nghị Dean “Nếu ngươi chấp nhận làm người tra tấn, xé xác các linh hồn khác thì ngươi sẽ không phải bị tra tấn nữa.” Sau 30 năm chịu đựng thì Dean đã không chịu nổi nữa và đồng ý làm việc đó suốt 10 năm sau… cho đến khi Cas đến và cứu Dean ra khỏi đó. Và hiện tại, Cas lại nhờ Dean làm việc tra tấn này lần nữa.
Ta thích bản mặt “lạnh” của Dean :”>
Alastair lại biết cái bản chất M của Dean, vậy nên lúc này, hắn lôi vết thương cũ của Dean ra để đâm lại. Hắn nói chính Dean đã phá vỡ phong ấn đầu tiên của 66 phong ấn bằng việc đồng ý trở thành người tra tấn. Hắn nhấn mạnh, “Chúng ta phải phá vỡ phong ấn đầu tiên để có thể phá vỡ bất kỳ cái nào khác.”
Hắn tiếp tục: “Đó là cách duy nhất để hàng Domino có thể đổ xuống.”
“Khi ngày tận thế đến và địa ngục thống trị trái đất, chúng ta nợ cả vào ngươi đấy…”
“Dean Winchester.” – người đã bắt đầu tất cả mọi việc.
Đúng lúc này, bỗng dưng bẫy phép giam giữ của Alastair bị phá giải. Hắn thoát khỏi trói buộc và đập lại Dean.
Đúng lúc hắn chuẩn bị giết Dean…
Cas xuất hiện và đâm hắn một dao.
Dean vừa may thoát chết.
Và việc đó chọc Cas điên lên.
Cas xoáy con dao vào Alastair sâu hơn.
Rất tiếc. Người ta vẫn hay nói là khi mất bình tĩnh thì người ta thường trở nên dễ bị nắm thóp hơn. Có lẽ do Cas bị phân tâm bởi Dean nên bị Alastair tấn công ngược lại. Đúng lúc hắn chuẩn bị gửi Cas trở về thiên đường thì…
Cậu Sam xuất hiện~
Và cái đoạn này thể hiện rõ cái bản chất S của cậu luôn =)))))) Anh cậu làm nghề tra tấn 10 năm dưới địa ngục mà không bằng cậu tra tấn 10 giây =))) Nói chung là nhờ có cậu mà cả bọn thoát hiểm, Alastair cũng teo luôn.
Sau sự việc đó, Cas đã tìm đến Anna và nói, “Tôi đang xem xét sẽ không tuân mệnh nữa.”
“Lần đầu tiên…”
“Đã đến lúc cậu phải tự suy nghĩ rồi.” Anna đáp.
Cũng nhờ sự việc đó mà Cas đã tìm ra hung thủ. Anh đến căn phòng Dean tra tấn Alastair và nói, “Không một con quỷ nào có khả năng thoát khỏi bẫy phép ấy.”
“Chúng ta là bạn chiến đấu rất lâu rồi, Uriel.”
“Cậu đã phá vỡ cái bẫy nhốt quỷ đó,”
“Và để Alastair tấn công Dean.” – Cas buộc tội.
“Đúng vậy, là tôi đã giở trò với cái ống nước.” – Uriel thừa nhận.
“Lẽ ra Alastair phải giết chết Dean và đào tẩu.” – Uriel tiếp tục.
Sự là Uriel chính là kẻ đã giết những thiên thần khác. Vì hắn là kẻ về phe của Lucifer. Những thiên thần bị giết là những người đã từ chối lời mời gia nhập của hắn.
Và hiện tại hắn đang mời Cas tham gia vào phe của hắn để đem ngày tận thế đến. Hắn nói tất cả những gì Cas cần làm là đừng sợ hãi.
Cas đáp lại, “Lần đầu tiên trong một thời gian rất dài…”
“Tôi không sợ.” Và sau đó, Cas tấn công Uriel. Anh đương nhiên không thể phản bội lại Dean.
Tiếc là Cas bị bất lợi. Sau đó nhờ có Anna mà Uriel bị giết.
Sau đó, Cas đến thăm Dean ở bệnh viện, “Cậu ổn chứ?”
“Không, nhờ cả vào anh.” Dean trách đểu.
“Cậu cần phải cẩn trọng hơn.”
“Còn anh thì cần phải học lại cách giữ cho cái bẫy quỹ chết tiệt đó đừng bị phá vỡ.”
“Ý tôi không phải vậy.”
“Việc đó là thật sao?” – Dean chợt hỏi.
Im lặng
“Có phải tôi đã phá vỡ phong ấn đầu tiên?”
“Phải.” – Cas đáp
“Khi chúng tôi phát hiện âm mưu của Lilith dành cho cậu,” – Cas kể lại.
“Chúng tôi đã không ngừng chiến đấu để đến chỗ của cậu.”
“Nhưng chúng tôi đã đến quá muộn.” – Cas buồn bã kết luận.
“Vậy tại sao anh lại không bỏ mặc tôi ở lại đó?”
“Việc đó không…”
“…thể đổ lỗi cho cậu được.” Cas an ủi.
“Đó là định mệnh.” Cas nói.
“Và con người chính nghĩa đã bắt đầu việc đó…”
“Là người duy nhất có thể kết thúc nó.” Cas nhìn Dean.
“Cậu phải ngăn nó lại.”
Dean hỏi, “Ngăn cái gì? Lucifer?”
“Khải huyền?”
“Như thế nghĩa là sao?” – Dean không biết mình cần phải làm gì, anh hỏi Cas.
“Đừng có biến mất với tôi, đồ khốn khiếp.” – Dean sợ hãi Cas sẽ biến mất khỏi anh.
“Tôi không biết.” – Cas đáp.
“Dean, họ không cho tôi biết nhiều.”
“Tôi chỉ biết…”
“Số phận của chúng tôi phụ thuộc vào cậu.”
“Vậy thì các người tiêu chắc rồi.” – Dean đáp.
“Tôi không thể làm được, Cas.” Dean thú nhận.
“Tôi không… Tôi không đủ mạnh.” – Anh trải lòng mình với Cas…
Và đó là lúc cảm xúc của Dean vỡ òa.
“Tôi nghĩ tôi không phải là người mà cha của chúng ta muốn.” – Dean nghĩ cả cha của anh và cha của Cas (Chúa) đều thất vọng vì mình.
Cas chỉ im lặng lắng nghe anh.
“Hãy tìm ai đó khác đi.”
“Không phải tôi.”
Trong khoảng thời gian đau khổ và khó thở bởi gánh nặng ấy, Dean không thể thổ lộ lòng mình với bất kỳ ai. Anh luôn tỏ ra mạnh mẽ và mình rất ổn, chỉ khi ở một mình với Cas, anh mới dám để cảm xúc thật sự của mình trào ra.
Ngoài lề chút đỉnh, đây là đoạn mà Dean và Sam tìm hiểu về fangirl chúng mình =)))) Tập này, họ biết đến có một bộ sách mang tên “Supernatural” kể lại chính xác mọi chuyện của họ. Bộ truyện đó thậm chí còn có cả fandom.
” ‘Slash fan’ là cái gì?” – Dean hỏi. – *Vâng, người châu Á chúng em tạm dịch là “hủ nữ” =))))
Cậu Sam trả lời: “Giống như trong…”
“Sam-slash-Dean” (Sam/Dean – “slash”=”/”)
“Cùng nhau” – Sam nhấn mạnh.
“Ý em là, kiểu ‘cùng nhau cùng nhau’ ấy hả?”
“Chính thế.”
“Họ biết chúng ta là anh em mà phải không?” – Dean kinh hoàng hỏi.
“Điều đó có vẻ chẳng thành vấn đề.” – Sam bất đắc dĩ.
“Ôi, thôi nào, cái đó…” – Dean nhăn mặt.
“…Thiệt là bệnh hoạn.” – Dean kết luận. – *Bee: Dà vâng, đó là lý do em về phe Destiel =))))) Em không muốn bị anh chê là bệnh*
Khi bọn họ đến nhà của tác giả bộ sách để tìm rõ ngọn nguồn thì Cas xuất hiện ở đó. Cas bảo tác giả này chính là một nhà tiên tri của Chúa, người được Chúa báo mộng và ghi chép lại mọi chuyện, thậm chí là những chuyện chưa xảy ra.
“Một ngày nào đó, những cuốn sách này… Chúng sẽ trở thành Sách Phúc Âm của Winchester” Cas nói.
“Anh giỡn với tôi phải không?” =))))))))))
“Tôi không có… giỡn mà”
Lại liếc mắt đưa tình đấy.
Tình hình hiện tại là Sam được tiên tri là sẽ lên giường với chị quỷ Lilith, Dean nói Sam rời đi mà Sam không chịu *máu S thằng anh nó lại nổi lên rồi ấy* Dean buồn bực, tuyệt vọng bước ra ngoài và nhìn lên trời: “Tôi đang cầu nguyện đây, được chứ?”
“Thôi nào.”
“Cầu nguyện là một biểu hiện của lòng tin.”
Và Cas xuất hiện khi Dean cầu nguyện.
“Vậy nghĩa là anh sẽ giúp tôi?” – Dean hỏi.
“Tôi không chắc mình có thể làm gì.” – Cas đáp.
“Tôi cần anh giúp.” – Dean khẩn nài.
“Điều mà cậu nhờ, nó…”
“Nằm ngoài khả năng của tôi.”
“Tôi xin lỗi.” – Thật sự là Cas xin lỗi Dean rất nhiều lần.
“Nếu bây giờ anh không giúp tôi…” – Dean dỗi.
“Và đến khi anh cần tôi…”
“Thì đừng có đến tìm.” Dean nói xong, ngúng nguẩy bỏ đi.
“Dean…” Cas gọi.
“Dean!” – Mèn ơi, iu cái mẹt của Cas ở đoạn này kinh ~~~
“Cậu phải hiểu…”
“Vì sao tôi không thể xen vào.” – Cas giải thích.
“Nhà tiên tri là những người rất đặc biệt.”
“Nếu có thứ gì đe dọa một nhà tiên tri.”
“Bất kỳ thứ gì.”
“Một tổng thiên thần sẽ xuất hiện và hủy diệt mối đe dọa ấy.”
“Bọn họ là vũ khí khủng khiếp nhất của thiên đường.” Cas thêm vào.
“Và những tổng thiên thần ấy kết nối với các nhà tiên tri?” – Dean hỏi lại.
“Đúng vậy.”
“Vậy nếu một nhà tiên tri ở chung phòng với một con quỷ thì…” – Dean nương theo sự gợi ý của Cas.
“Thì sự thịnh nộ khủng khiếp nhất của thiên đường sẽ trút xuống đầu con quỷ ấy.” Cas kết luận.
“Vậy nên cậu phải hiểu…”
“Tại sao tôi không thể giúp.”
Mặt của Dean ~ “À, bây giờ thì em đã hiểu.”
“Cám ơn anh, Cass.”
“Chúc may mắn.” – Cass đáp.
Đừng hỏi ta cái tựa tập phim như thế là chỉ cái gì =))))) vì tất cả những gì ta có thể nghĩ là Destiel =))))
Chúng ta đang ở trong giấc mơ của Dean~
Cảnh đẹp, người đẹp… Tất cả những gì chúng ta thiếu là…
Một mối tình lãng mạn~~~ Khi hai người ấy ở chung với nhau, mọi thứ trở nên yên bình đến lạ.
“Chúng ta cần nói chuyện.” – Cas bắt đầu bằng câu nói muôn thưở =)))
“Tôi đang mơ phải không?” – Dean càu nhàu.
Nhìn lên, thấy mặt Cas, hỏi ngay, “Cas, có chuyện gì vậy?” – Thấy không? Mới nhìn người ta có một cái mà biết ngay là có chuyện rồi.
Rút ra rất màu mè!
*Đưa* – “Gặp tôi ở đây.”
“Đi… ngay bây giờ.” Cas nói rồi biến mất.
Nhưng khi Dean đến nơi hẹn thì Cas đã trở thành “công chúa ngủ trong rừng”
“Cass?” Dean gọi. Và khi Cas tỉnh lại thì đó đã không còn là Cas nữa. Tập này, sau khi vừa hẹn *với người yêu* để nói một chuyện rất quan trọng, thì Cas đã bị bắt trở về thiên đường, trả lại thân xác cho chủ nhân thật sự của nó – Jimmy. (Có ai cảm thấy nó rất giống mấy cái theme tình yêu thường gặp không – giống như Sakura và Syaoran trong Tsubasa Chronicle ấy* =)))))))))
Đến lúc Cas trở lại vào thân xác con người thì Cas đã thay đổi. Dean gọi anh, “Cass, chờ đã!”
“Khi đó anh định nói với tôi điều gì?”
“Tôi đã học được bài học của mình trong thời gian vừa rồi, Dean.” Cas trả lời. Rõ ràng là vừa chịu đủ sự trừng phạt của thiên đường.
“Tôi phục vụ cho thiên đường. Tôi không phục vụ cho con người.”
“Và tôi lại càng không phục vụ cậu.”
Cas nói rồi biến mất, để lại Dean với sự khó hiểu.
Tập này, Sam đã đi quá xa giới hạn và càng lúc càng lún sâu. Dean lại tìm kiếm Cas giúp đỡ.